Vụ Bà Nội G::eet cháu: Một nhân chứng b::í ẩn t:iết l:ộ : “Tôi thấy bà nội nhìn theo xe rác rất lâu”
Bà Vân khai nhận do mâu thuẫn gia đình, bà đã sát hại 2 cháu K. và H. rồi tự tử nhưng bất thành.
Chiều 31-8, Công an tỉnh Hưng Yên đã thông tin về vụ 2 trẻ em tử vong bất thường trong khu trọ tại thôn Nhạc Miễu, xã Như Quỳnh. Theo kết quả điều tra ban đầu, bà nội là nghi phạm ra tay sát hại 2 cháu bé.
Khu vực phát hiện thi thể cháu N.M.K.
Theo thông tin từ Công an tỉnh Hưng Yên, khoảng 7 giờ 45 phút ngày 31-8, tại khu vực sông thuộc địa bàn thôn Nhạc Miếu, xã Như Quỳnh (tỉnh Hưng Yên), người dân bất ngờ phát hiện thi thể cháu N.M.K. (SN 2017, thường trú tại xã Yết Kiêu, TP Hải Phòng).
Ngay sau khi nhận được tin báo, Công an tỉnh Hưng Yên đã chỉ đạo Phòng Cảnh sát hình sự phối hợp Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh, Phòng Kỹ thuật hình sự, Công an xã Như Quỳnh bảo vệ, khám nghiệm hiện trường, tập trung điều tra, xác minh vụ việc.
Quá trình điều tra, xác minh, cơ quan công an xác định tối ngày 30-8, anh N.V.P. (SN 1990, thường trú tại xã Yết Kiêu, TP Hải Phòng) đưa hai con là cháu N.M.K. và cháu N.M.H (SN 2013) đến phòng trọ của bà nội là Mai Thị Vân (SN 1965, thường trú tại xã Yết Kiêu, TP Hải Phòng) tại thôn Nhạc Miếu, xã Như Quỳnh, tỉnh Hưng Yên.
Thi thể cháu N.M.H. được phát hiện trong phòng trọ
Quá trình điều tra, làm việc, bà Vân khai nhận do mâu thuẫn gia đình, bà Vân đã sát hại 2 cháu K. và H. rồi tự tử. Thời điểm kiểm tra tại phòng trọ bà Vân phát hiện cháu H đã tử vong, bà Vân bị thương, sau đó được đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện đa khoa Phố Nối.
Hiện, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Hưng Yên đã ra quyết định khởi tố vụ án “Giết người” và tiến hành điều tra, xử lý theo quy định của pháp luật.
Trước đó, như Báo Người Lao Động đã đưa tin, sáng 31-8, người dân phát hiện thi thể cháu N.M.K. dưới ao trong khu trọ tại thôn Nhạc Miễu, xã Như Quỳnh rồi báo cáo vụ việc tới cơ quan chức năng.
Qua kiểm tra tại phòng trọ, lực lượng công an phát hiện thêm thi thể cháu N.M.H. tử vong trong phòng trọ cạnh đó. Cạnh đó là bà Vân (bà nội của hai cháu bé đang nguy kịch). Hiện trường có nhiều vết máu.
Theo thông tin từ lãnh đạo UBND xã Như Quỳnh, vợ chồng anh N.V.P. tới đây thuê trọ để làm công nhân. Đôi vợ chồng này thuê 2 phòng trọ, 1 phòng để hai con và mẹ già là bà Vân ở, 1 phòng 2 vợ chồng anh P. ở.
Sáng sớm hôm ấy, cả xóm vẫn chìm trong sương mờ. Tiếng chim hót và vài tiếng chó sủa vang vọng, tạo nên một không gian bình lặng, tưởng chừng chẳng có gì xảy ra.
Nhưng với bà T. – người bà ngoài 70 tuổi, sống một mình trong căn nhà cấp bốn cuối xóm – hôm nay lại khác thường. Bà đứng trước hiên nhà, ánh mắt đăm chiêu, nhìn ra con đường lát đá nhỏ, nơi chiếc xe rác thường xuất hiện vào sáng thứ Ba.
Một nhân chứng giấu tên, sống đối diện nhà bà, kể lại:
– “Tôi thấy bà nội nhìn theo xe rác rất lâu… cứ như có gì đó trong đầu bà đang xoay quanh. Bà đứng im, ánh mắt trống rỗng, tay run run cầm chén nước còn nóng…”Câu nói tưởng chừng bình thường của nhân chứng lại hé lộ một chi tiết kinh hoàng, khiến cả vụ án về sau trở nên rùng rợn hơn.
Hai cháu nội của bà T. – bé H. và bé N. – đang chơi ngoài sân. Tiếng cười trong trẻo vang lên khiến những người hàng xóm cũng phải mỉm cười.
Bé H., 5 tuổi, chạy lại gần bà:
– “Bà ơi, cháu muốn ăn kẹo…”
Một câu nói vô tư, hồn nhiên, nhưng trong mắt bà T., lại mang một sức nặng vô hình. Bà lục tìm trong tủ, chỉ thấy vài viên kẹo cũ, ẩm mốc. Hai đứa trẻ từ chối ăn, nhăn mặt khạc ra.
Nhân chứng kể:
– “Tôi thấy bà đứng đó… lâu lắm… ánh mắt nhìn theo cả hai cháu… rồi lại quay ra nhìn chiếc xe rác…”
Có thể với người bình thường, việc nhìn xe rác chẳng có gì đáng nói. Nhưng trong vụ án sau này, hành động ấy là một trong những dấu hiệu tâm lý bất thường, báo trước bi kịch không thể tránh.
Bà T. không chỉ là một người già cô đơn. Theo lời những người quen biết, bà từng trải qua nhiều mất mát: chồng mất sớm, con trai đi làm xa, ít khi về thăm. Cuộc sống giam mình trong căn nhà nhỏ đã khiến bà có những dấu hiệu tr::ầm c::ảm kéo dài, kết hợp với sự bất lực trong việc chăm sóc cháu.
Nhân chứng bì ẩn này cho biết thêm:
– “Tôi từng thấy bà T. ngồi thẫn thờ, lẩm bẩm một mình, mắt nhìn vô định ra đường… nhiều lúc còn khóc thầm…”
Những dấu hiệu đó, kết hợp với sự kiện chiếc xe rác và ánh mắt dõi theo, tạo nên một bức tranh tâm lý rối loạn, báo hiệu điều tồi tệ sắp xảy ra.
Sáng hôm đó, hai đứa trẻ chơi xung quanh sân. Bà T. mang cho chúng vài viên kẹo mốc, nhưng cả hai nhăn mặt, không chịu ăn. Ánh mắt vô tội của các cháu vô tình trở thành tấm gương phản chiếu nỗi đau, sự bất lực, và lòng hờn uất tích tụ trong bà.
Nhân chứng kể tiếp:
– “Bà nhìn chúng… rồi nhìn theo xe rác. Tôi không hiểu sao, ánh mắt bà như đang quyết định điều gì đó, lâu lắm… đến mức tôi sợ hãi…”
Chỉ vài giờ sau, bi kịch xảy ra. Cả xóm bàng hoàng khi nhận ra hai đứa trẻ đã không còn trên đời, và bà T. là thủ phạm.
Chiều hôm đó, trời se lạnh, mây xám kéo đến. Hai đứa trẻ vẫn ríu rít chơi trước sân, chưa biết bi kịch sắp ập tới. Bà T. đứng gần cửa sổ, ánh mắt vẫn hướng ra con đường lát đá, nơi chiếc xe rác sáng nay đã đi qua.
Nhân chứng kể lại:
– “Bà nội nhìn theo xe rác rất lâu… như chờ đợi một điều gì đó, rồi bỗng quay lại nhìn hai cháu. Lúc đó, tôi cảm giác một điều gì đó không bình thường sắp xảy ra.”
Những người trong xóm ít ai hiểu, nhưng với tâm lý tr::ầm c::ảm, cộng với sự dằn vặt kéo dài nhiều năm, bà T. đang ở trong trạng thái cực kỳ nguy hiểm: tình thương xen lẫn nỗi giận, sự bất lực dồn nén lâu ngày biến thành cơn ác mộng.
Bà T. bước ra sân, tay run run, mặt mày hốc hác. Hai đứa trẻ chạy lại:
– “Bà ơi, cháu muốn ăn kẹo nữa…”
Nhưng trong đầu bà, lời nói hồn nhiên ấy không còn là niềm vui nữa. Nó trở thành tấm gương phản chiếu tất cả nỗi đau, sự cô đơn và bất lực của bà.
Nhân chứng bì ẩn kể:
– “Tôi thấy bà nhấc tay… như định làm gì đó… tim tôi thắt lại… nhưng không dám bước ra can thiệp.”
Trong khoảnh khắc ấy, một ý nghĩ đen tối lóe lên trong đầu bà: “Nếu chúng không còn, mình sẽ không còn phải chịu cảnh đau khổ này nữa…”
Không lâu sau, cả xóm nghe thấy tiếng khóc thất thanh, rồi là im lặng kinh hoàng. Khi mọi người chạy sang, cảnh tượng khiến ai cũng chết lặng: hai đứa trẻ đã mất mạng, và bà T. đứng sững, ánh mắt vô hồn, tay run lẩy bẩy.
Nhân chứng bì ẩn kể tiếp:
– “Tôi thấy bà đứng đó… nhìn theo con đường… rồi nhìn lại hai cháu… ánh mắt ấy… tôi chưa bao giờ thấy trước đây. Nó vừa trống rỗng, vừa u ám… như một tâm hồn hoàn toàn bị lạc.”
Cả xóm không ai hiểu nổi, làm sao một người bà hiền lành, từng được ca tụng, lại có thể gây ra điều tội ác với chính những đứa cháu ruột thịt.
Chiếc xe rác trở thành biểu tượng kỳ lạ của vụ án. Nó xuất hiện trong những nhân chứng đầu tiên, và trong câu nói:
– “Tôi thấy bà nội nhìn theo xe rác rất lâu.”
Đối với giới tâm lý, ánh mắt bà theo xe rác không chỉ là hành vi quan sát bình thường, mà là dấu hiệu người bị tr::ầm c::ảm hoặc sang chấn tâm lý đang bị ám ảnh, nhìn vào vật thể bên ngoài như một cách trốn tránh thực tại và hình dung cách thoát khỏi cơn đau nội tâm.
Nguồn: https://danangngaynay.com/quynhtrang/vu-ba-noi-geet-chau-mot-nhan-chung-bi-an-tiet-lo-toi-thay-ba-noi-nhin-theo-xe-rac-rat-lau/?fbclid=IwY2xjawMpJBFleHRuA2FlbQIxMABicmlkETFFVjJCekViOGx4YVRGUUt2AR78IZ_avR7bHgZWqctWGxgm2-fOUjwoDoOg4dWk4eH8gSGQyiVadzYKNaf-Bw_aem_khIryRKM6A367lT3ouab-A
Trời ơi thì ra cô vợ Phú Thọ Hà Thị Lai Hạ không hề

Ban đầu xác định, khoảng 0h20 ngày 17/8, sau khi đi ăn liên hoan, hai vợ chồng Hà Thị Lai Hạ về nhà tại khu 1, xã Phú Mỹ. Sau đó hai người xảy ra mâu thuẫn, cãi nhau.
Ngày 23/8, nguồn tin của PLO cho biết, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Phú Thọ đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can và ra lệnh tạm giam 4 tháng đối với Hà Thị Lai Hạ, 23 tuổi, ngụ khu 1, xã Phú Mỹ để điều tra về tội giết người.
Trước đó, Báo CAND đã đưa tin, ngày 17/8, Phòng Cảnh sát hình sự, Công an tỉnh Phú Thọ tiếp nhận tin báo về việc anh Nguyễn Tiến Doanh (SN 2000) bị vợ là Hà Thị Lai Hạ dùng dao đâm vào mạn sườn bên trái dẫn đến tử vong.
Quá trình điều tra, cơ quan Công an làm rõ, khoảng 0h20 ngày 17/8, sau khi Nguyễn Tiến Doanh và Hà Thị Lai Hạ cùng đi ăn liên hoan uống rượu về nhà tại khu 1 (Phú Mỹ) thì giữa Doanh và Hạ xảy ra mâu thuẫn cãi nhau về kinh tế.
Giọt nước mắt muộn màng của người vợ nhẫn tâm sát hại chồng chỉ vì mâu thuẫn về kinh tế.
Sau đó, Hạ đã dùng dao, loại dao gọt hoa quả đâm 1 cái vào mạn sườn bên trái và rút dao ra làm Doanh chảy máu. Anh Doanh ôm vết thương bỏ chạy ra ngoài
sân thì Hạ tiếp tục cầm dao dồn đuổi theo để đâm Doanh. Cùng lúc này, ông Nguyễn Tiến Mạnh và bà Hà Thị Thu Hường là bố mẹ của Doanh can ngăn nhưng không được.
Thời điểm đối tượng Hà Thị Lai Hạ (áo trắng) đâm chồng gục ngã dưới sân.
Do vết thương nặng, Doanh ngã bất tỉnh ở sân trước cửa nhà. Sau đó được đưa đi Bệnh viện Đa khoa tỉnh Phú Thọ nhưng đã tử vong. Được biết, anh Doanh và Hạ lấy nhau khoảng 5 năm nay, có con trai 5 tuổi, hai người làm công nhân, cùng chung một công ty.