Chồng mất sớm, chị dâu không đi bước nữa mà ở vậy nuôi 4 em chồng, bị cả làng ch/;ửi là ng/;u, nhưng 25 năm sau chuyện động trời xảy ra…
Ngày anh Hải mất, chị Lan mới 22 tuổi. Đám cưới chưa đầy 2 năm thì tai nạn giao thông đã cướp đi người đàn ông chị yêu thương nhất. Họ chưa kịp có con. Cả làng nhìn chị với ánh mắt thương hại, nhưng rồi thương hại nhanh chóng biến thành dè bỉu khi chị quyết định ở lại, không tái giá, ở vậy nuôi 4 em chồng còn đang tuổi ăn học.
“Con này ngu thật, chồng chết rồi còn ở lại làm gì, lại còn đi nuôi em chồng. Tội gì mà khổ thế không biết…” – hàng xóm xì xào mỗi khi thấy bóng chị gánh nước đi ngang qua cổng làng.
Bố mẹ chồng chị mất sớm. Ngày chị về làm dâu, chị thương mấy đứa em chồng lít nhít chạy quanh sân. Đến khi anh Hải mất, chị biết nếu chị bỏ đi, chúng sẽ không còn ai chăm sóc. Thế là chị quyết định ở lại. Chị xin làm công nhân gạch, rồi làm ruộng, tối về tranh thủ may gia công kiếm thêm đồng ra đồng vào. Mấy đứa em chồng đứa nào cũng thương chị, nhưng có đứa giận, sợ chị khổ, cứ khóc đòi chị lấy chồng.
Chị chỉ xoa đầu chúng, cười nhẹ:
“Khi nào các em học xong, chị mới yên lòng.”
Năm tháng cứ thế trôi. Mái tóc chị đen nhánh ngày nào giờ đã lấm tấm sợi bạc. Đôi tay chai sạn, gầy guộc, nhưng chị vẫn không ngơi nghỉ. Cả làng nhìn chị, có người thương, có người khinh. Thỉnh thoảng, người ta vẫn buông câu:
“Chồng chết mấy chục năm rồi, ở vậy được cái gì…”
Chị nghe, chỉ cười. Trong lòng chị, chị nghĩ đơn giản, mình ở lại là để giữ mái nhà này, giữ lời hứa với chồng, và vì tình thương dành cho những đứa em chồng mồ côi cha mẹ từ sớm.
Rồi ngày ấy cũng đến.
25 năm sau, sáng hôm ấy, cả làng rộn ràng cờ hoa. Con đường đất đỏ dẫn vào làng được trải bê tông mới tinh. Mọi người tụ tập trước cổng lớn treo biển đỏ: “Lễ mừng thọ và tri ân chị Lan.”
Chiếc xe sang bóng loáng chạy thẳng vào sân nhà chị. Bước xuống xe là bốn người đàn ông, vest chỉnh tề. Họ chính là bốn đứa em chồng chị nuôi nấng năm nào. Người làm bác sĩ ở thành phố, người làm kỹ sư, người là giáo viên, người út đang làm giám đốc một công ty xây dựng lớn.
Họ quỳ xuống trước mặt chị, giữa sân, trước hàng trăm ánh mắt sững sờ:
“Chị, hôm nay chúng em về đây, không chỉ để mừng thọ chị, mà còn để tạ ơn. Nếu không có chị, sẽ không có chúng em ngày hôm nay.”
Đứa út đứng lên, rưng rưng:
“Chị, em đã xây xong ngôi nhà này, sổ đỏ em đứng tên chị. Chị đừng lo, từ nay chị chỉ cần nghỉ ngơi, không phải làm lụng vất vả nữa.”
Họ dắt chị đi, chỉ cho chị căn nhà ba tầng khang trang, sân vườn trồng đầy hoa hồng – loài hoa chị thích nhất. Trong nhà, ảnh anh Hải được đặt trang trọng. Mọi thứ đều sạch sẽ, mới tinh. Trên bàn thờ, khói hương nghi ngút. Bốn anh em chồng thay nhau sắp lễ, mời bà con hàng xóm sang dự bữa cơm tri ân.
Hôm ấy, cả làng xôn xao. Người già, người trẻ, ai cũng đến bắt tay chị, rơm rớm nước mắt. Cụ Tư – người từng dè bỉu chị nhiều nhất – đứng lặng hồi lâu, rồi nói:
“Tôi già bằng này tuổi chưa thấy ai như cô. Cô không ngu đâu, cô là người vĩ đại nhất cái làng này.”
Chị Lan chỉ cười, nước mắt chảy dài. Nhìn mấy đứa em chồng giờ đã trưởng thành, thành đạt, trong lòng chị ấm áp lạ thường. 25 năm qua, người ta chửi chị ngu vì không tái giá, vì tự nguyện ở vậy nuôi em chồng, nhưng hôm nay, chị biết, mình chưa bao giờ ngu. Bởi lẽ, chị đã sống một cuộc đời ý nghĩa, yêu thương và được yêu thương.
Buổi chiều hôm ấy, trước sân nhà, chị ngồi lặng lẽ pha trà, ngắm đàn cháu nhỏ chạy tung tăng. Trên bàn thờ, di ảnh anh Hải như đang mỉm cười với chị. Chị khẽ thì thầm:
“Anh thấy không, các em đã lớn cả rồi. Em giữ được lời hứa với anh rồi nhé…”
Gió chiều thổi nhẹ qua mái tóc bạc phơ. Trong ánh hoàng hôn rực rỡ, bóng chị nhỏ bé nhưng hiên ngang, vững chãi như cây tre đầu làng – cứng cỏi, bình dị mà đầy yêu thương.
CHÍNH THỨC Hà Thị Lai Hạ gt chồng bởi nhát do vào mạn sườn trái có thể bị t h hoặc chung thân

Theo phân tích của luật sư, nếu hành vi giết người được xác định có “tính chất côn đồ” thì đây là tình tiết định khung tăng nặng, người gây án có thể bị phạt tù chung thân hoặc tử hình.
Như VietNamNet đã đưa, Công an tỉnh Phú Thọ vừa tạm giữ hình sự đối với Hà Thị Lai Hạ (23 tuổi, trú khu 1, xã Phú Mỹ, tỉnh Phú Thọ) để điều tra về hành vi giết người. Theo điều tra ban đầu, nạn nhân của Hạ là anh D. (chồng bị can), bị vợ ra tay sát hại vào khoảng 3h ngày 17/8, bởi nhát dao đâm vào mạn sườn trái.
Trao đổi với PV VietNamNet, Tiến sĩ, luật sư Đặng Văn Cường cho rằng, từ trước đến nay, những vụ việc phụ nữ bị bạo hành, bị sát hại bởi người chồng xảy ra không ít, nhưng việc vợ cầm dao truy sát chồng như vụ việc kể trên ở Phú Thọ khá hiếm gặp.
Theo quy định của pháp luật, vùng bụng, ngực, cổ, đầu… của con người là những vùng trọng yếu, nếu tác động vật lý vào những khu vực này bằng hung khí nguy hiểm như dao nhọn, tuýp sắt… hoặc các loại vũ khí thì hoàn toàn có thể tước đoạt tính mạng của nạn nhân.
Đối tượng Hà Thị Lai Hạ tại cơ quan công an. Ảnh: CACC
Một người bình thường sẽ nhận thức được rằng, việc dùng dao nhọn đâm vào bụng, ngực của người khác có thể tước đoạt tính mạng của nạn nhân.
Nếu nhận thức được hành vi của mình là nguy hiểm cho nạn nhân, có thể tước đoạt tính mạng của nạn nhân nhưng vẫn cố ý thực hiện hành vi, mong muốn hoặc bỏ mặc hậu quả chết người xảy ra thì đây là hành vi giết người. Người thực hiện hành vi sẽ bị xử lý về tội Giết người theo quy định tại Điều 123 Bộ luật Hình sự (BLHS).
Theo quy định tại Điều 123 BLHS, và Án lệ số 47/2021/AL thì tội Giết người có cấu thành hình thức, chỉ cần đối tượng gây án thực hiện hành vi nguy hiểm, có thể tước đoạt tính mạng nạn nhân, nhận thức được hậu quả chết người có thể xảy ra, nhưng vẫn cố ý thực hiện hành vi, bỏ mặc hậu quả chết người xảy ra sẽ xử lý về tội Giết người mà không phụ thuộc vào việc nạn nhân có tử vong hay không.
Có những trường hợp nạn nhân không tử vong do được cấp cứu kịp thời, nằm ngoài ý chí chủ quan của đối tượng gây án vẫn xử lý về tội Giết người theo quy định tại Điều 123 BLHS.
Vẫn theo luật sư, tội Giết người có 2 khung hình phạt, theo đó khung 1 có hình phạt cao nhất là tử hình, khung 2 có hình phạt cao nhất đến 15 năm tù.
Nếu hành vi giết người có “tính chất côn đồ” vì lý do nhỏ nhặt, mâu thuẫn không đáng có mà thực hiện hành vi giết người thì đây là tình tiết định khung tăng nặng trách nhiệm hình sự; người thực hiện hành vi giết người sẽ bị xử lý về tội Giết người với khung tăng nặng theo Khoản 1, Điều 123 BLHS với mức phạt là phạt tù từ 12 năm đến 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình.
Để xác định hành vi của người vợ đâm chồng ở Phú Thọ có tính chất côn đồ hay không, cơ quan tiến hành tố tụng sẽ căn cứ vào nguyên nhân của vụ việc, căn cứ vào diễn biến hành vi của các bên, đánh giá nhận thức và hậu quả của hành vi để xác định hành vi “có tính chất côn đồ” hay không.
Theo phân tích của luật sư, ở vụ việc này, nếu chỉ là mâu thuẫn vợ chồng, là ghen tuông hoặc lời qua tiếng lại nhỏ nhặt mà người vợ lại dùng dao đâm vào bụng, vào ngực người chồng, dẫn đến người chồng tử vong hoặc thương tích nghiêm trọng thì hành vi này được xác định là có tính chất côn đồ, đây là tình tiết định khung tăng nặng trách nhiệm hình sự khiến người phạm tội có thể đối mặt với hình phạt cao nhất là tử hình.
Án lệ số 17/2018/AL của TAND Tối cao cũng có xác định yếu tố được đánh giá là “có tính chất côn đồ” là việc: “chỉ vì mâu thuẫn nhỏ nhặt trong sinh hoạt với nhau mà tội phạm đã dùng mã tấu chém nhiều nhát vào những vùng trọng yếu trên cơ thể của nạn nhân”.
Ngoài ra, một số yếu tố khách quan khác cũng thể hiện được “tính chất côn đồ” như có sự chuẩn bị, trang bị vũ khí, phương tiện thực hiện tội phạm…